Hạt Gạo Làng Ta
Đồng đội tôi trên đảo Thuyền Chài
rong cái khắc nghiệt của thiên nhiên, hình ảnh người chiến sĩ Hải quân hiên ngang một tượng đài bất khuất nhưng cũng rất lãng mạn.
![]()

Lều bạt chung chiêng giữa nước, giữa trời
Đến một cái gai cũng không sống được
Sớm mở mắt gió lùa ngun ngút
Đêm trong lều như trôi trong mây…
Những con chim kỳ quái thấy hơi người
Mừng rỡ quá, cánh bay như bão thổi
Chỉ tiếng cánh chim quanh lều nghe đã căng nhức óc
Sủi tăm dưới chân sàn, bóng mập lượn vòng quanh…
Đảo vẫn chìm trong màu nước lam xanh
Cái giọt máu thiêng dưới ngầu ngầu bọt sóng
Tổ quốc ơi!
Tiếng chúng tôi kêu lên mà mắt chúng tôi nhìn xuống
Bóng chúng tôi trùm khắp đảo Thuyền chài…
Đảo Thuyền Chài, 1978 – Trần Đăng Khoa
Theo DÂN TRÍ
Mỗi mùa hoa đỏ về. Hoa như mưa rơi rơi…
Bài thơ Thời hoa đỏ của Nhà thơ Thanh Tùng được viết vào khoảng năm 1972, sau đó được Nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng phổ nhạc.
![]()

Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng
Chỉ có tiếng ve sôi chẳng cho trưa hè yên tĩnh
Chẳng chịu cho lòng ta yên
Anh mải mê về một màu mây xa
Về cánh buồm bay qua ô cửa nhỏ
Về cái vẻ thần kỳ của ngày xưa
Em hát một câu thơ cũ
Cái say mê một thời thiếu nữ
Mỗi mùa hoa đỏ về
Hoa như mưa rơi rơi
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như máu ứa một thời trai trẻ
Hoa như mưa rơi rơi
Như tháng ngày xưa ta dại khờ
Ta nhìn sâu vào mắt nhau
Mà thấy lòng đau xót
Trong câu thơ của em
Anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương tha thiết
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em không đi hết những ngày đắm say
Hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ
Không cho ai có thể lạnh tanh
Hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ
Như vết xước của trái tim
Sau bài hát rồi em lặng im
Cái lặng im rực màu hoa đỏ
Anh biết mình vô nghĩa đi bên em
Sau bài hát rồi em như thể
Em của thời hoa đỏ ngày xưa
Sau bài hát rồi anh cũng thế
Anh của thời trai trẻ ngày xưa.
Thanh Tùng
Cứ đi rồi sẽ đến…
Cứ đi rồi sẽ đến…
Nhớ người yêu
Nửa đêm ngồi học một mình
Cô đơn muỗi đốt giật mình nhớ anh
Muỗi ơi bay đến nhà anh
Đốt anh một phát cho anh nhớ mình ^^
Mot so lenh Ubuntu
Lenh update: $ sudo apt-get update
Chủ tịch Hồ Chí Minh
Chủ tịch Hồ Chí Minh quang vinh muôn năm!
Đảng Cộng Sản Việt Nam quang vinh muôn năm!
Cáo Trung Quốc gửi chân?
Chuyện kể rằng, có một con cáo, trong đêm đông lạnh giá đến xin sống nhờ ở chuồng gà! Gà thừa biết cáo quá nguy hiểm nên không cho vào, con cáo năn nỉ: “Ôi các bạn gà ơi, tôi mệt mỏi lắm rồi, đâu còn sức mà làm gì các bạn, tôi lạnh quá, hãy cho tôi gửi chân vào thôi cho đỡ lạnh! Gà bàn bạc và thấy cái chân thì chả vấn đề gì nên hé cửa cho cáo bỏ chân vào. Lát sau, cáo xin cho nốt chân kia vào nữa, gà thấy cáo hiền lành, xin xỏ tử tế nên đồng ý. Dần dần, cáo xin được “cho vào” thêm một ít, cuối cùng thì, cả đàn gà bị thịt hết!
Lâu nay, các nước trong khu vực Đông Nam Á và cả thế giới đều biết đến con bài “cáo gửi chân” của Trung Quốc. Những từ cửa miệng ngon ngọt, mỹ miều như “hòa bình, hữu nghị, cùng khai thác…” mà Trung Quốc thường rêu rao thực chất là một sự ngụy trang, dụ dỗ, đánh lừa các nước để Trung Quốc từng bước hiện thực hóa cái “lưỡi bò” phi nghĩa, đầy dã tâm của mình. Với chiến lược ba bước lấn tới “tranh chấp – gác tranh chấp cùng khai thác – chiếm luôn”. Trung Quốc đã và đang gây ra rất nhiều cuộc tranh chấp chủ quyền biển đảo với Việt Nam, Nhật Bản, Philippines, Malaysia, Brunei… Điểm chung là Trung Quốc thường nhắm đến những vùng biển có nhiều nguồn lợi để xâm chiếm, trở thành kẻ xâm lược ngoại bang, vào tận ngõ của người khác để ăn cướp. Thế nên, không có gì ngạc nhiên khi chúng ta thấy càng nhiều vùng biển vốn bình yên nhưng bất ngờ bị Trung Quốc gây chiến. Khi tranh chấp kéo dài, cậy thế nước lớn, quân sự mạnh, Trung Quốc chèn ép các nước phải gác tranh chấp cùng khai thác. Cuối cùng, cáo già lộ rõ bản chất: quyết định chiếm luôn.

Cáo Trung Quốc gửi chân?
Quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam từ lâu đã nằm trong tầm ngắm, trở thành miếng mồi béo bở đối với giới cầm quyền Trung Quốc. Họ đã không từ bất cứ thủ đoạn nào dù là đớn hèn nhất để thực hiện dã tâm của mình. Đối mặt với con cáo già nguy hiểm và độc ác như Trung Quốc thì hành trình đi tìm lại chủ quyền và giữ vững toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam quả là gian nan và vất vả vô cùng. Vì người Việt xưa nay vốn chuộng hòa bình nên cái khó là chúng ta không sử dụng vũ lực, súng đạn như cái cách hành xử giang hồ của Trung Quốc, ngang nhiên xả súng bắn cháy tàu cá của ngư dân Việt mà cần phải đấu trí với họ.
Mới đây, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã có chuyến công du đến Trung Quốc. Bước đầu hai nước Việt – Trung đã đạt được những thỏa thuận đáng kể. Việc ký kết 10 văn kiện hợp tác nhiều mặt, trong đó có mở rộng diện tích thỏa thuận trên Vịnh Bắc Bộ về thăm dò tìm kiếm các mỏ dầu khí là một tín hiệu đáng ghi nhận, đáp lại việc trước đây đại diện nhóm diều hâu Trung Quốc kêu gọi dùng biện pháp quân sự, khẳng định lãnh đạo hai nước mong muốn duy trì hòa bình trên khu vực này. Ngoài ra, hai bên cũng thỏa thuận thiết lập đường dây nóng để giải quyết những va chạm trong hoạt động nghề cá trên biển Đông… Những kết quả bước đầu này mặc dù vẫn chưa thấm vào đâu nhưng cũng đã cho thấy nỗ lực của lãnh đạo nước ta trong việc giảm bớt căng thẳng trên khu vực biển Đông. Như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang khẳng định “việc giải quyết vấn đề biển Đông là hết sức hệ trọng vì liên quan đến chủ quyền lãnh thổ, đến tâm tư tình cảm thiêng liêng của dân tộc và người dân”. Ngay trong buổi chiều 22/6, khi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang kết thúc chuyến thăm Trung Quốc, hai tàu chiến hiện đại nhất của Việt Nam đã lên đường thực hiện những cuộc tuần tra chung với tàu hải quân Trung Quốc, điều đó cho thấy Việt – Trung đang có dần thắt chặt mối quan hệ sâu sắc hơn.

Chủ tịch Tập Cận Bình đón Chủ tịch Trương Tấn Sang tại Đại lễ đường Nhân dân
Tuy nhiên, trong khi những ký kết giữa hai nước vẫn còn chưa ráo mực thì Trung Quốc liền cho phát hành cuốn sách giới thiệu toàn cảnh về cái gọi là “thành phố Tam Sa”, đơn vị hành chính phi pháp mà nước này lập ra cách đây một năm. Bất chấp sự phản đối mạnh mẽ của các nước láng giềng, trong đó có Việt Nam. Cuốn sách bao gồm 5 bản đồ chi tiết minh họa cho “thành phố”, cùng các quần đảo mà Trung Quốc tự gán vào phạm vi quản lý của “Tam Sa”, bao gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Qua đây, càng cho thấy, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, thực chất cáo già Trung Quốc vẫn đang ngấm ngầm gửi chân, từng bước ăn cướp chủ quyền biển Đảo của Việt Nam. Hổ thẹn thay cho cái gọi là “nước lớn”, hễ buông bút là quên luôn mình đã ký cái gì, hứa xong quên luôn lời đã hứa, nói một đường làm một nẻo… thử hỏi ai còn tin vào cái giọng điệu “miệng nam mô bụng bồ dao găm” của Trung Quốc.

Hai bên đã ký kết 10 văn kiện hợp tác quan trọng về nhiều lĩnh vực như đánh bắt cá, quốc phòng, thương mại, thăm dò dầu khí…
Trung Quốc nên nhớ rằng, người Việt Nam vốn không có đầu óc xâm lăng trong máu nhưng cũng không bao giờ lùi bước trước bất kỳ thách thức nào. Những phản ứng và thái độ dứt khoát của Việt Nam cho thấy, cáo Trung Quốc dù mưu mô đến đâu cũng không dễ mà lừa đảo để “gửi chân” vào các vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.
Thảo Nguyên
Việt Nam không bao giờ có sự kiện “Thiên An Môn” thưa các vị Rân Trủ
Thấy mấy chú blog lề trái có viết rằng liệu ở Việt Nam có Thiên An Môn hay không? Nên tôi xin viết bài này với tư cách là một bloger của cộng đồng mạng để trả lời cho cái câu hỏi mà các vị đang hỏi hay là đang mang tính kích động nhân dân chống chính quyền.
Theo tôi biết thì việc sự kiện Thiên An Môn xảy ra là một sự kiện đau lòng đối với người dân Trung Quốc. Tuy nhiên theo tôi nghĩ thì đây là một sự kiện của nước ngoài mà chẳng liên quan gì chúng ta cả bởi vì chúng ta khác. Cái địa danh Quảng trường Thiên An Môn cũng không có ở Việt Nam nên sẽ không bao giờ có. Ở Việt Nam sẽ chẳng để cho các vị khủng bố hay “dân chủ” lừa bịp nhân dân tạo nên những thứ ồn ào náo nhiệt như vậy đâu. Cái nguyên nhân của cái vụ Thiên An Môn chủ yếu là do sự chia rẽ lợi ích trong đội ngũ cán bộ lãnh đạo cấp cao của Đảng Cộng sản Trung Quốc nên mới như vậy.

Nhưng đi liền với đó là do một số tên mang danh dân chủ giấu mặt được phương Tây điều khiển kích động gây nên. Nếu nói đến cái tội to nhất và nguyên nhân sâu xa không phải chỉ do chính quyền mà do có bàn tay của phương Tây. Nếu không có bàn tay phương Tây thì đã không có sự kích động mãnh liệt như vậy. Còn giải pháp mà giới lãnh đạo Trung Quốc đưa ra lúc bấy giờ chỉ là một giải pháp cấp bách tình thế mà thôi. Nhưng cũng may thay là Trung Quốc đã khôn hồn nhận ra những ngón đòn của phương Tây sau bài học đó.
Còn ở Việt Nam thì vấn đề lại khác rất nhiều. Nhà nước Việt Nam không để cho nhân dân có những sự phẫn nộ để gây nên những điều như vậy. Tôi không nói là mọi chính sách đều có sự hoàn hảo. Mà chỉ nói là Nhà nươc luôn biết ý thức được thời cuộc để điều hành đất nước sao cho phù hợp với lợi ích của đông đảo quần chúng nhân dân cũng như đem lại những lợi ích kinh tế cho đất nước, duy trì sự lớn mạnh của chế độ. Thiên An Môn là biểu tượng cho sự mâu thuẫn của chính quyền trong chính sách cộng hưởng với bàn tay điều khiển của nước ngoài.

Nếu xét dưới một góc cạnh nào đấy thì chúng ta có thể nhìn thấy sự tàn nhẫn thật sự của chính quyền Trung Quốc. Tôi không nghĩ như các vị “dân chủ” có thể đánh đồng mọi thứ như nhau khi nó có hình thức giống nhau. Việt Nam và Trung Quốc cùng chế độ chính trị nhưng không bao giờ Việt Nam giống Trung Quốc. Bản chất dân tộc Việt Nam không thâm hiểm và tham tàn như Trung Quốcnên sẽ không bao giờ có sự giống nhau trong giải quyết một vấn đề nào đó. Người Việt Nam coi trọng cách giải quyết vấn đề một cách ôn hòa “đóng cửa bảo nhau chứ không bao giờ cần dùng đến vũ lực. Nhân dân Việt Nam cũng có sự suy nghĩ khác, họ vấn đặt lợi ích của đất nước lên trên hết chứ không thể theo kiểu “tham thì thâm” như của một bộ phận người Trung Quốc. Người dân chúng ta cũng không dại gì mà đi nghe mấy tên phản động bán nước nó kích động cho để rồi mà chống chính quyền.

Thực tế thống qua các vụ gây rối do lực lượng dân chủ giấu mặt kích động nhân dân như vụ Tiên Lãng, Văn Giang…đã cho thấy. Chính quyền chỉ phân tích đúng sai cho nhân dân và sử dụng các biện pháp vận động quần chúng. Và sau đó nếu có sai sẽ sửa lỗi trước nhân dân. Tuyệt đối không có những mâu thuẫn sâu sắc mà chỉ là những hiểu lầm nhất thời mà thôi. Nói về lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam là lực lượng rất được nhân dân yêu quý và trung thành với Tổ Quốc. Thường được ví như “cá với nước”. Vì thế đừng hòng có một thế lực nào có thể chia rẽ tình quân và dân chứ đừng nói gì đến chuyện quân đội chúng ta đàn áp nhân dân.
Vì thế ở Việt Nam không bao giờ có sự kiện “Thiên An Môn” đâu các vị “dân chủ” ạ. Đừng có ngồi đấy mà tưởng tưởng bay bổng nữa.