Biến mất rồi, những tiếng ru hời bên nôi…

Không chỉ dân tộc Việt, hầu như tất cả các dân tộc trên thế giới từ xa xưa đều biết dỗ trẻ ngủ qua những câu hát ru. Những câu hát nhẹ nhàng, đơn giản được lấy từ ca dao, đồng dao của mỗi dân tộc hoặc các bài thơ, điệu hò, điệu lý có trong dân gian được truyền tụng từ thế hệ trước đến thế hệ sau.

Đấy là một trong những cách bảo lưu hồn cốt của mỗi dân tộc một cách hữu hiệu nhất.Sữa nuôi phần xác, hát ru nuôi phần hồn

Không ai biết hát ru có tự bao giờ và bắt nguồn từ đâu. Chỉ biết rằng, nó được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, ăn sâu vào tâm hồn người Việt. Giữa trưa hè oi ả hay những đêm đông lạnh giá, lời ru của bà, của mẹ cất lên lúc thì như một làn gió mát dịu, khi lại như ngọn lửa ấm nồng đưa bé chìm sâu vào giấc mộng. Trong lời ru có cánh cò bay lả bay la, có cái bống chịu thương chịu khó giúp mẹ việc nhà, có con cún con hay nô đùa với bé.

Những bài hát ru thường rất đa dạng, mang đậm tính chất vùng miền, địa phương. Các bà mẹ ru con thường chỉ quan tâm đến phần lời ca có vần vè, dễ nhớ, còn giai điệu, mỗi người có một giọng điệu trữ tình tương hợp với tình cảm mẹ dành cho con, bà dành cho cháu, nhưng cốt sao làm cho bé dễ ngủ mà vẫn gây ấn tượng sâu sắc trong suốt cả cuộc đời mỗi người.

Theo nhiều nghiên cứu khoa học, mặc dù thai nhi nằm trong nước ối và được bao bọc bởi nhiều lớp cơ, màng, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng động, tiếng nhạc, nhịp nhanh chậm, tông độ cao thấp… tác động từ bên ngoài, gần như chính xác. Tiếng nói của mẹ có cường độ mạnh vì truyền theo cơ thể thẳng vào tử cung. Tiếng động có khả năng thay đổi nhịp tim của thai nhi. Do đó nhịp điệu của bài hát mẹ ru đem lại cho con trẻ cảm giác “an toàn” đang được mẹ bảo vệ để chúng nhanh chóng có thể chìm sâu vào giấc ngủ.

Theo một nghiên cứu của Đại học Ohio (Nhật Bản), hát ru là những kích thích rất có lợi không những với sự phát triển ngôn ngữ, tâm lý và sinh lý, mà còn cả phát triển thể chất của trẻ nhỏ. Nhiều người đã xác nhận rằng những trẻ hằng ngày được kích thích bằng hát ru trong thời gian khoảng 10 phút, thì phản xạ vận động tốt hơn nhiều so với trẻ không được nghe hát ru.

Còn theo Giáo sư Trần Văn Khê, một nhà nghiên cứu âm nhạc dân gian truyền thống Việt Nam nổi tiếng thế giới, thì “Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn”. Theo ông, lời ru của mẹ đóng vai trò quan trọng đối với sự hình thành nhân cách của một đứa trẻ. Cũng theo ông trong thời kỳ mang thai, nếu đứa trẻ được thai giáo bằng âm nhạc đúng cách sẽ có tác dụng tích cực rõ ràng đến sự hình thành tính cách của các em khi lớn lên.

Vì sao hát ru ngày càng thưa vắng?

Trong bận rộn mưu sinh, không chỉ ở các thành phố lớn hay khu công nghiệp, người ta bị cuốn vào guồng quay của thời kinh tế thị trường, thời gian làm việc và năng suất lao động quyết định đến niêu cơm và chiếc ví mỗi người, mà ngay cả ở những vùng quê thuần nông, tiếng ru của những người mẹ trẻ cũng ngày một thưa vắng hơn. Hiện nay chưa có một số liệu điều tra xã hội học nào đủ tin cậy để trả lời cho câu hỏi vì sao tiếng ru của những bà mẹ ngày càng lụi tàn đi.

Không biết do quá bận rộn hay vì hẹp vốn lời ca mà nhiều mẹ trẻ mỗi khi cho con ngủ, thay vì tự hát ru thì lại “nhờ” cát xét ru hộ. Thế nhưng đã mở hết một đĩa DVD rồi mà mắt bé vẫn mở thao láo. Đến khi bà ôm cháu vào lòng, tay xoa nhẹ vào lưng, lên đầu, ánh mắt nhìn cháu trìu mến rồi bà cất lời ru: “À… à… à… ơi… Con ơi muốn nên thân người/ Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha/ Gái thời chăm chỉ trong nhà/ Khi vào canh cửi, khi ra thêu thùa/ Trai thì đọc sách ngâm thơ/ Dùi mài kinh sử để chờ kịp khoa/ Nữa mai nối được nghiệp nhà/ Trước là đẹp mặt, sau là hiển thân… à… à… à… ơi…”. Thế là bé dần lim dim đôi mắt, chìm vào giấc nồng lúc nào không biết.

Nhiều bà mẹ trẻ bây giờ, mỗi khi ru con ngủ chỉ ậm ừ trong cổ họng hay hát những bài không đầu, không đuôi. có bà mẹ trẻ còn mở những bản nhạc híp hốp… làm inh tai, nhức óc con trẻ.

Còn diva Mỹ Linh đã tiết lộ rằng, con cái của chị rất sợ khi nghe mẹ hát ru, vì chúng nó thích nghe nhạc ngoại. Sau khi nữ ca sĩ này thử hát ru một bài, danh hài Hoài Linh nhận xét thẳng tưng: Nghe em ru con như thế, con em muốn nghe nhạc ngoại là đúng rồi. Ối giời ơi, hát ru ơi là hát ru!

Có nhiều người còn cho rằng, hát ru vừa làm mất thời gian, lại phải bế bồng, vỗ về, vuốt ve, như vậy sẽ làm hư đứa trẻ vì lần sau cứ phải hát ru nó mới chịu ngủ. Đối với những người có thời gian thì không sao, còn đối với những người bận rộn, điều đó là phù phiếm và xa xỉ.

Giáo sư Trần Văn Khê băn khoăn, cho rằng vì không biết cách ru con mà nhiều bà mẹ trẻ Việt Nam không còn chú trọng việc hát ru con ngủ. Trong khi đó một số người lại nghĩ chỉ cần “ép” cho trẻ nghe thật nhiều thì đứa bé lớn lên sẽ thông minh, lanh lợi. Thế nhưng, đã mấy ai biết rằng trẻ sinh ra và lớn lên không chỉ cần sữa mẹ mà còn cần vòng tay vỗ về, mùi mồ hôi và cả những tiếng ru của mẹ, cùng với sự chăm sóc, nâng niu ân cần của người cha…

Những điều ấy đã một phần lý giải tại sao hát ru bây giờ ngày càng thưa vắng hơn.

VIÊN AN (GIÁO DỤC & ĐÀO TẠO)

Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy sẽ tự hào
giới thiệu bạn với bạn bè và người thân rằng: bạn là người
anh ấy yêu nhất.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy không chỉ
nói bằng miệng mà luôn dùng hành động đ
ể nói với người khác:
bạn là người phụ nữ anh ấy yêu nhất. Vì có bạn, anh ấy cảm thấy rất kiêu ngạo, cho dù bạn phải là người ưu tú hay không.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, ngoài lúc dành cho công việc, thời gian còn lại anh ấy
luôn dành cho bạn, bất cứ lúc nào anh ấy cũng muốn nhìn thấy bạn.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy tuyệt đối
không nặng lời với bạn, dù bạn làm cho anh ấy bực bội, anh ấy
cũng chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở mà thôi.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, bạn sẽ phát hiện
thấy anh ấy luôn đi sau bạn, không phải để theo dõi mà là anh
ấy muốn đi sau để che chở, bảo vệ bạn.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy sẽ không
lưu luyến trước bất cứ lời đường mật nào khác, vì hình ảnh bạn
luôn trong trái tim anh ấy.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, sau một ngày làm việc vất vả anh ấy sẽ trở về ôm lấy bạn nói “Em yêu, anh đã về”.Anh ấy yêu bạn, anh ấy không thể
không đem niềm vui đến cho bạn.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy sẽ không lấy lý do bận việc mà giành cho bạn quá ít thời gian.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy sẽ yêu
những người trong gia đình bạn giống như yêu những người
trong gia đình anh ấy, cũng sẽ tôn trọng người thân và bạn bè của bạn như tôn trọng chính bạn vậy.

*Nếu có một người đàn ông yêu bạn thật lòng, anh ấy sẽ mãi
không thay đổi điều thật lòng này cho dù bao năm tháng qua, đã có lúc anh ấy thấy mệt vì sự đỏng
đành khó chiều của bạn.

Thư tình gửi em yêu

Chỉ khổ con trai!!!

1.Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.

2. Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo, em ăn quả to.

3. Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.

4. Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về ký túc xá anh chỉ dám ăn mì tôm.

5. Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.

6. Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.

7. Em thường xuyên đánh anh, anh chưa bao giờ đánh em.

8. Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào, anh nói sẽ đánh cho Ông kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.

9. Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha. Em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.

10. Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000.

11. Cùng 1 con cá em ăn phần thân, còn anh, anh ăn… phần đầu cá.

12. Anh làm hỏng cái tai nghe của em, anh liền mua 1 cái mới đền ngay. Còn em làm mất chiếc xe đạp của anh, một lời xin lỗi cũng không có.

13. Lần em ốm, anh gầy mất 2 kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (Em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).

14. Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.

15. Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy, còn em một chút cũng không.

16. Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cưỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi, còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.

17. Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó.

18. Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi giấc ngủ của anh chỉ còn 4 tiếng.

19. Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.

20. Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.

21. Khi em về nhà gặp mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.

22. Anh viết mail cho em bằng những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.

23. Chat với em, anh chat mỗi mình em, còn em chat với hàng chục người.

24. Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, “Hòn VọngThư”.

25. Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.

yeu-a-632471-1371399037_500x0.jpg

26. Ra đường gặp cướp, anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.

27. Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.

28. Ngày lễ tết, các anh chị của em đều có quà. Còn anh chị anh thì anh chẳng mua cho thứ gì.

29. Em lấy lược ra chải ngay ngã tư, còn anh mới vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.

30. Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, vẫn phải cắn răng ngồi xem hết phim.

31. Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.

32. Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.

33. Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.

34. Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.

35. Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá máy cho anh, em bảo anh khắt khe.

36. Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.

37. Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.

38. Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít, em lại bảo anh ít nói.

39. Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.

40. Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.

41. Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, vớibạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.

42. Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi : “anh là mẹ em à?”. Nếu anh không nhắc em, em lại bảo:”Anh chả quan tâm gì đến em”.

43. Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia đình, sở thích…Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi.

44. Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.

45. Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu.

46. Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết.

47. Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.

48. Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.

49. Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.

50. Em đòi anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.

Sao anh vẫn yêu em nhỉ? Yêu rất nhiều nữa là khác!!!

Sưu tầm

Lời nhắc nhở dành cho những kẻ ruồng rẫy tiếng mẹ đẻ

Không chỉ nói, kể cả viết, nhiều người rất thích chêm tiếng Anh vào cho oách. Mặc dù chỉ biết có bấy nhiêu chữ thôi, nhưng cũng khoe khoang với thiên hạ mình cũng là dân sành điệu. Người này nói, người khác bắt chước theo, thế là thành trào lưu sính chữ ngoại trong ngôn ngữ giao tiếp.

Đài Truyền hình quốc gia Nhật Bản NHK vừa đối diện với một vụ kiện hy hữu – cụ ông Hoji Takahashi, 71 tuổi, đòi NHK bồi thường thiệt hại tinh thần cho ông số tiền tương đương 14.300 USD. Lý do là NHK đã lạm dụng tiếng Anh trong nhiều chương trình thời sự và giải trí làm tổn thương tinh thần của ông. Ông chất vấn tại sao NHK lại không sử dụng tiếng Nhật, một ngôn ngữ có kho tàng từ vựng phong phú và yêu cầu Đài quốc gia NHK cần xác định ưu tiên dùng tiếng Nhật để giữ gìn văn hóa Nhật Bản.

Từ vụ khởi kiện của cụ ông Hoji Takahashi, nước Nhật bừng tỉnh để nhìn lại mình, đặc biệt là giới trẻ. Học ngoại ngữ rất tốt, nhưng sinh ngoại ngữ đến mức muốn thay luôn cả tiếng mẹ đẻ là không thể chấp nhận. Trong giao tiếp hằng ngày, thói quen pha trộn thêm vài tiếng nước ngoài để khoe chữ, chứng tỏ mình là người có học thức khá phổ biến trong giới trẻ, dần dần thói quen này thành trào lưu. Người Nhật rất tự hào về truyền thống văn hóa, cho nên thế hệ cao tuổi cảm thấy lo ngại về xu thế Mỹ hóa, và càng không chấp nhận điều đó lại xuất hiện trên đài truyền hình quốc gia.

Ở Việt Nam cũng có những trường hợp tương tự. Một số không ít trong giới trẻ đang tự “ngoại quốc hóa” mình và cho rằng đó là xu thế hiện đại, là “xì bo” và “xì tin”. Khối cô cậu nhuộm tóc “cá bảy màu” theo mốt Hàn Quốc, ăn mặc cũng theo kiểu Hàn Quốc, yêu đương mùi mẩn tay ba tay tư và khóc lóc theo mô típ phim Hàn Quốc. Còn lạm dụng tiếng Anh thì khỏi phải bàn, đó là căn bệnh đang khá trầm trọng. Không chỉ nói, kể cả viết, nhiều người rất thích chêm tiếng Anh vào cho oách. Mặc dù chỉ biết có bấy nhiêu chữ thôi, nhưng cũng khoe khoang với thiên hạ mình cũng là dân sành điệu. Người này nói, người khác bắt chước theo, thế là thành trào lưu sính chữ ngoại trong ngôn ngữ giao tiếp.

Chuyện trong cộng đồng xã hội loạn xà ngầu về sử dụng tiếng Anh pha vào tiếng Việt đã là đáng phàn nàn, nhưng trên truyền hình lại là chuyện khác. Hiện nay, trên một số chương trình truyền hình của mình có những ca sĩ ở vị trí giám khảo dường như thích khoe chữ bằng cách liên tục pha trộn tiếng Anh khi nhận xét các thí sinh, trong khi vốn tiếng Việt của chúng ta khá đầy đủ để diễn đạt mọi trạng thái cảm xúc, mọi lý luận cao siêu thuộc các lĩnh vực từ khoa học tự nhiên đến khoa học xã hội, kể cả trong lĩnh vực âm nhạc. Cũng có thể các bạn ca sĩ đó có trình độ tiếng Anh , nhưng càng giỏi tiếng nước ngoài thì càng phải ý thức tôn trọng và yêu quý ngôn ngữ mẹ đẻ. Ở Việt Nam trong số người xem người nghe các chương trình như ” ai đồ”, có hàng triệu người ở vùng sâu vùng xa .Họ đâu có quen với vài thứ tiếng Anh pha trộn như vậy của các vị giám khảo. Liệu khán giả có thể lên tiếng đề nghị Ban tổ chức các chương trình truyền hình nêu trên khuyên ngăn “các ca sĩ sính tiếng tây” này được không??

Đành rằng học hành bằng cấp này nọ và thông thạo ngoại ngữ có thể coi như là có trí thức, nhưng trí thức và văn hóa là hai lĩnh vực khác nhau. Có người trí thức nhiều nhưng thiếu văn hóa, có người trí thức ít nhưng lại rất có văn hóa. Đương nhiên, nếu vừa có trí thức lại vừa có văn hóa thi là điều càng quý. Hành vi ứng xử của con người với môi trường tự nhiên và xã hội hội sẽ thể hiện trong cộng đồng ai là người vừa có trí thức lại vừa có văn hóa. Trong trường hợp này, chính là sự ứng xử đối với tiếng Việt – chữ nghĩa trĩu nặng văn hóa, hồn vía của dân tộc mình. Với thực tế trên liệu có nên nghĩ tới lời nhắc nhở của cha ông chúng ta ” Chửi cha không bằng pha tiếng ? “

LÊ CHÂN NHÂN (DÂN TRÍ)

Viết cho mùa phượng cuối

Có những mùa yêu chưa xa đã nhớ, có những mùa chở thương nhớ vội quá chẳng kịp về…

Thời gian trôi qua kẽ tay, đưa mùa hạ cuối chợt về ngẩn ngơ chẳng cho ai kịp giữ. Tuổi học trò trôi đi trên từng trang lưu bút, mùa phượng cuối ùa về cho ai tiếc những tà áo dài trắng bay…
Giữa sân trường vắng nghe tiếng lá rơi như chạm vào thời gian, chạm vào mùa những ngây ngô và hồn nhiên của lũ học trò ngày xưa chưa kịp lớn…
Hạt bụi phấn rơi chưa kịp vương mái tóc thầy bạc, đã làm nhòe nước mắt mi ai trong những tiết học cuối cùng…
Những dòng lưu bút vết mực chưa kịp hong khô, tiếng nấc môi ai đã rung lên nghẹn ngào, khắc khoải…
Tiếng đàn lặng lẽ câu hát chia tay, xa mà gần lắm, mùa phượng cuối đang chập chững ngoài thềm…
Thời gian vội vã trôi chẳng giữ cho ai, và cũng chẳng đợi ai. Chỉ kịp trao cho nhau những nụ cười nuối tiếc…
Viết cho mùa phượng cuối 1
Một ánh nhìn bảng lảng buồn nơi cuối hành lang heo gió, mai xa rồi khoảng kí ức này biết cất vào đâu?
Những cái ôm siết chặt vai nhau, tiếng khóc nấc lên những hẹn ước về một chân trời mới… Một thời áo trắng trong veo và tinh khôi đến thế, ôm sao cho hết, ôm sao để được tròn đầy cho những gì đã qua…
Bước thời gian chầm chậm ám bụi trên những bức tường rêu phong, cánh cửa gỗ nguệch ngoạc những hồn nhiên của một thời bảng đen và giấy trắng… Bằng lăng tím dấu buồn e ấp, phượng hồng buồn che nắng đứng ngẩn ngơ…
Viết cho mùa phượng cuối 2
Cô học trò – áo dài tung trong gió, có mắt ai buồn bẽn lẽn đứng nhìn theo…
Cơn mưa cuối chiều chở nhớ và thương, những vòng xe quay đều rồi cuộn những tháng năm hóa thành kỉ niệm.
Ghế đá lặng im không nói, những ô gạch lát buồn tênh không muốn cất lời…
Tiếng ríu rít ve sầu kêu trên vòm lá, tiếng mùa hè lại đến, tiếng một mùa học trò nữa lại đi…
Mùa phượng cuối gọi buồn về cho những luyến tiếc thời gian… Mùa không ai bảo ai, mắt buồn ngấn lệ…
Có những mùa yêu chưa xa đã nhớ, có những mùa chở thương nhớ vội quá chẳng kịp về…
Góc sân trường, một cánh hoa rơi mong manh cho mùa hạ cuối… Và còn mãi trong tim ta, những dấu yêu một thời…

Danh ngôn tình yêu

Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ … Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ . ( LERMONTOV )

Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết – ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng .( G.GREENE )
Cuộc đời Anh là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng anh chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời Anh đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của Anh dậy . ….Người con gái ấy mang tên của Em ( DESPERADO0_INLOVE )
Cái ngày mà một phụ nữ đi qua trước mặt bạn, tỏa ánh sáng cho bạn bước theo chân nàng, thì cái ngày đó bạn khốn đốn rồi, bạn đã yêu .Hình ảnh của nàng sẽ đưa bạn sang một lĩnh vực rực rỡ của tâm hồn bạn, nơi không có gì phải cũng chẳng có gì trái, đó là lĩnh vực của cái đẹp và tình yêu . Lúc này bạn chỉ còn một việc để làm : ” Nghĩ đến nàng thiết tha đến mức nàng buộc phải nghĩ đến bạn ” . ( V.HUGO )
Tình yêu chân chính thì trong sạch, nó ở trong tim chớ không ở trong giác quan. ( Lacordaize )

Tình yêu thầm lặng là tình yêu thiêng liêng. Trong bóng mờ trái tim ẩn kín một tình yêu sáng rực như trân châu. Trong ánh sáng ban ngày kỳ lạ, tình yêu lu mờ một cách đau thương. ( Tagore )

Tình yêu của các chàng trai không nằm ở phía tim mà ở đôi mắt. ( Shakespeare )
Được yêu, một sự kiện quan trọng biết bao! Yêu,  càng trọng đại hơn nữa! Vì yêu, trái tim trở nên can đảm. Nó chỉ còn toàn những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao (Victor Hugo)
Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa. Chết vì yêu là sống trong tình yêu. (Victor Hugo)
…Em, chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ (George Moore)
Thật thế, khó tìm ra được một tình yêu hoàn hảo. Để trở thành một người tình, bạn phải có liên tục sự tinh tế của một kẻ rất sáng suốt, sự linh động của một đứa trẻ, tính nhạy cảm của một nghệ sĩ, sự hiểu biết của một triết gia, sự thu nhận của một vị thánh, sự khoan dung của mộ học giả và lòng dũng cảm của một tín đồ. (Leo Buscaglia)
Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên, bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi. Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng. Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung và đầy sinh khí. (George Weinberg)
Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu. (M.Gorki)
Cuộc đời ngắn ngủi và chúng ta không bao giờ có đủ thời gian cho những con tim đồng cảm. Ôi! Hãy nhanh chóng yêu đi! Hãy nhanh chóng kết tình thân ái (Henry F. Amiel)
Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.
Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó
Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

Bạn sẽ không tìm thấy được người lý tưởng nếu bạn có thể sống với người đó. Nhưng bạn đã tìm được một người lý tưởng nếu bạn không thể sống thiếu người đó.

Mong sao bạn luôn yêu và luôn được yêu 🙂

Đàn ông cần phải có tiền !!!

Đàn ông cần phải có tiền !!!

1. Khóc trong xe Lexus hơn cười trên xe đạp?

Có người nói, anh ta không bao giờ để cho người yêu phải đi làm kiếm tiền. Bởi lỡ một ngày đẹp trời, anh ta đặt bàn ăn ở nhà hàng, mua sẵn vé xem phim, hẹn hò cô người yêu đi ăn tối và xem phim. Nhưng tối đó công ty cô ấy phải tiếp khách, sếp muốn cô ấy đi cùng. Thế thì bữa tối lãng mạn của đôi tình nhân bị hủy bỏ ư? Sếp đâu có lỗi, công ty kinh doanh cần phải giữ khách và kiếm lợi nhuận. Cô người yêu đâu có lỗi, cô đi làm việc chứ đâu phải bỏ người yêu đi ăn uống hát hò với kẻ khác?

Thế nhưng để không đối mặt với những tình huống ấy, đàn ông chỉ còn cách là kiếm thật nhiều tiền, nhiều bằng hai người. Đó là cách để đàn ông phòng bị trước những tình cảnh trớ trêu của xã hội.

Có người phải lên đời xế hộp, dù công sở gần chỉ chạy xe máy dăm phút là tới, thậm chí đi bộ cũng được. Là bởi cô người yêu đòi có xe đưa rước nàng. Nếu không có xế hộp, buổi tối có thể là một anh chàng nào đó sẽ tới chở cô và tiễn về, thay bạn.

Cô ấy có quá quắt không? Cô ấy chỉ không muốn đi bộ hoặc ngồi xe máy bụi bặm thôi mà? À mà không, cô ấy chỉ không muốn đi nhờ xe đồng nghiệp thôi mà. Nhưng đó là thực tế tàn nhẫn đối với đàn ông.

Và nhiều gia đình, dù đã kết hôn rồi, nhưng vợ chồng mỗi người một ngả do kiếm sống, công việc lệch giờ hoặc làm tại những thành phố xa nhau. Vợ của bạn tôi được cử ra nước ngoài trong một chương trình giao lưu, kéo dài hai năm. Dù cô ấy ra nước ngoài cũng làm giảng viên đại học, nhưng ông chồng không vui vẻ hãnh diện chút nào. Ông ấy nói, giá như ông ấy có đủ tiền nuôi vợ, để gia đình không có những năm chia cắt.

Ai mà chẳng phải vật lộn với cuộc sống. Nhưng có những lúc, tiền đã sát thương tình yêu.

Tôi thường đưa ra một trắc nghiệm vui, hỏi những đôi yêu nhau: Nếu lấy anh ấy, nếu một mai nghèo khó thì em có chịu húp cháo cùng anh ấy không? Tất nhiên nàng nói rằng OK, chẳng vấn đề gì.

Và tôi sẽ quay sang hỏi người con trai: Thế còn bạn, nếu đến lúc ấy, bạn có đành lòng nhìn người phụ nữ ở bên cạnh mình húp cháo qua ngày không?

SDVkH Đàn ông cần phải có tiền !!!

2. Trò chơi tình ái:

Giống một bộ phim tôi từng xem trên HBO, tên là “Lời đề nghị khiếm nhã”, câu chuyện về một cặp vợ chồng trắng tay ở sòng bạc và bỗng dưng, một tỷ phú đưa ra lời đề nghị đổi một đêm của người vợ này lấy một triệu đô.

Và sự lựa chọn giờ đây là người chồng, một triệu đô thật nhiều, có thể giải quyết mọi khó khăn ngay trước mắt đôi vợ chồng trẻ đang kẹt tiền. Người vợ nghĩ, đổi tiền lấy tình là mình hy sinh cho tình yêu. Còn người chồng sẽ nghĩ, đây không phải là vấn đề tiền bạc, đây là thể diện của đàn ông.

Đổi thể diện lấy tiền, bao nhiêu là xứng đáng?

Nếu người yêu bạn một ngày nhận được một lời đề nghị như thế, một đêm và một tỷ đồng, bạn sẽ phản ứng ra sao?

Người đàn ông đầu tiên nói, nếu một tỷ một đêm, nếu cô ấy đồng ý, tôi sẽ nhắm mắt lại, để cho cô ấy có một tỷ đó. Bởi nếu cô ấy đã ngầm chấp thuận, thì dù tôi có phản đối, biết đâu cô ấy vẫn lén lút theo người đàn ông kia. Vậy thế thì hãy để cô ấy tự quyết định. Tôi không tham gia vào thương vụ “tình một đêm” kia. Và tôi cũng không cầm một đồng nào từ trong tỷ đồng ấy. Tất cả là việc riêng của cô ấy.

Nói thế, nhưng nếu sau khi từ “một đêm một tỷ” quay về, hai người này sẽ nhìn mặt nhau thế nào, tôi không biết chắc.

Người đàn ông thứ hai nói, nếu có ai đó chịu bỏ một tỷ ra chỉ để được một lần cùng người phụ nữ, vậy chắc chắn đó là người rất giàu, và rất yêu cô ấy. Nên tôi sẽ khác, tôi không chỉ đồng ý cho người yêu đi ngủ cùng người đàn ông kia, tôi còn chia tay để cô ấy có thể cả đời đi theo anh ta. Có lẽ, anh ta sẽ là người có điều kiện giúp cô ấy hạnh phúc, đầy đủ, mãn nguyện hơn tôi. Còn tôi, sẽ dùng một tỷ để gây dựng một sự nghiệp riêng mình.

Người đàn ông thứ ba lắc đầu, không chấp nhận bất cứ cái giá nào. Anh nói, nếu lời đề nghị là một trăm nghìn đồng đổi lấy một đêm, tức là xỉ nhục bạn, còn lời đề nghị một tỷ một đêm thì lại được chấp thuận. Vậy phải chăng cứ nhân tiền lên gấp nghìn lần thì một sự xỉ nhục sẽ trở thành một sự ngọt ngào được chấp thuận? Tôi không cần một tỷ đồng ấy! Tôi cần tình yêu, tôi cần người tôi yêu, không giá nào đổi được!

Tôi tưởng cô bạn gái của người đàn ông thứ ba sẽ cảm động, rưng rưng. Nhưng không, cô đứng lên cười khẩy:

– Tôi sẽ tự đi theo người đàn ông một tỷ một đêm. Tôi chắc chắn sẽ yêu người đàn ông vì tôi mà bỏ ra một tỷ của chính mình, chứ tôi không thể tiếp tục yêu người đàn ông sẵn sàng hy sinh một tỷ của… người khác vì tôi!

Có lẽ, cả ba người đàn ông đều sững sờ.

Hóa ra, vì thế đàn ông cần phải có tiền. Không phải là tiền để bản thân mình sung sướng, người yêu mình sung sướng. Mà tiền là để người yêu mình đừng bị cám dỗ bởi tiền của những thằng đàn ông khác!

oOo
Đúng hay sai tùy cảm nhận, suy nghĩ của mỗi người.
Nhưng mà mình thấy cũng … hơi hơi đúng !!!
oOo

GÁI TRINH: ĐỌC KĨ HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG TRƯỚC KHI DÙNG ĐÀN ÔNG

Chủ đề: Nếu em đã lên giường với anh!

Thì tụt xuống khỏi giường, anh vẫn là anh, còn em đã là một người đàn bà.

Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như, tôi đã gặp không ít cô gái trẻ vì đã trao thân cho người yêu, nên về sau chấp nhận lấy “người đàn ông đầu tiên” ấy làm chồng, dù từ lần đầu tiên ấy cho đến đám cưới, cô phát hiện ra bao nhiêu những điều không ổn chút nào ở người chồng tương lai. Trên báo mạng, không khó để đọc được tâm sự kiểu như, đã trót trao thân cho người yêu, giờ anh ấy bỏ em, em biết làm thế nào?

Nhưng tôi hình như chưa gặp một anh đàn ông nào, nhằng nhẵng bám theo một cô gái và nằng nặc đòi, vì anh đã ngủ với em lần đầu tiên, vì anh đã biến em thành đàn bà, nên kiểu gì em cũng phải lấy anh làm chồng, anh xin em đấy! Em mà không lấy anh là chẳng còn cô nào thèm lấy anh nữa!!!

Vì thế nên tôi viết tạp văn này. Tôi chỉ muốn nói rằng:

Bạn có phải là người con gái đã bị màng trinh bắt cóc hay không? Và vì thế, bạn mang cả cuộc đời và hạnh phúc tương lai ra để chuộc?

– Vì em đã dễ dãi với anh, nên em cũng dễ với thằng khác!

Một logic tuyệt vời mà đầu đàn ông có thể nghĩ ra. Không giấu gì bạn, tôi cũng nghĩ đúng y như thế đấy!

Nhưng vấn đề chỉ nằm ở chỗ: Anh ấy không bao giờ nói câu này trước khi đưa bạn lên giường! Anh ấy không bao giờ cảnh báo bạn rằng: Lên giường = dễ dãi!

Khi yêu, anh ấy chỉ dạy bạn làm phép toán dễ thương thế này:

Yêu = Dâng hiến!

Làm tình = Yêu!

Yêu = Lên giường!

Lên giường = Yêu thật lòng!

Còn trinh = Tự tin lên giường với anh ấy!

Lên giường = Sẽ được yêu nhiều hơn!

Thế mà sau lần đầu tiên ngọt ngào, thì hằng đẳng thức đáng nhớ của người tình đầu đã được sửa thành:

Lên giường = Dễ dãi!

Lên giường với anh một lần = Đã hoặc sẽ nhiều lần với nhiều đàn ông!

Nếu bạn lần ấy có dấu hiệu trinh tiết thì:

Đã mất trinh = Sẽ lăng nhăng với thằng khác!

Nếu bạn không thể hiện được dấu hiệu mà anh ấy cho là của trinh tiết:

Đã mất trinh = Lừa dối, đĩ điếm, qua tay bao thằng v.v…

Tôi nghĩ rằng sự tráo trở của những đẳng thức ấy đã nói rõ rằng, ai mới là kẻ lừa dối, đĩ điếm. Nếu anh ấy trình bày bài toán của mình ngay từ đầu, với lập luận “Lên giường = Dễ dãi”, tôi tin không bao giờ có bất kỳ một cô gái tự trọng nào đồng ý lên giường với anh ấy.

Người xưa có câu rằng, chớ đánh phụ nữ dù chỉ bằng một cành hoa. Tôi hiểu câu nói ấy như sau: bởi khỏi cần đánh, chỉ một câu nói cũng có thể khiến cô ấy đau đớn suốt cả cuộc đời rồi còn gì!

Khoảnh khắc sau yêu cần sự tinh tế và tế nhị vô chừng của cả hai tình nhân. Giá như những khoảnh khắc ấy không thành sẹo trong đời người đàn bà, chỉ vì một chữ trinh “chẳng cầm cho khéo, lại giày cho tan!”

– Anh không thấy dấu vết gì cả. Chắc chắn em đã ngủ với ai rồi!

Kịch bản có thể khác đôi chút. Chàng trai sẽ viện một số lý do khác:

– Vì anh thấy “ra vào” rất dễ dàng, chắc em đã từng nhiều lần cùng người khác!

– Vì anh thấy em không bị đau, chắc em không phải lần đầu tiên!

– Vì anh thấy “chỗ đó” của em bị thâm, thấy em “khởi động” quá nhanh có vẻ thành thạo, vì thấy em thế này thế kia… Nên chắc chắn em đã…

Những câu nói đó chỉ mang một thông điệp duy nhất và giống nhau: Khẳng định bạn không còn trinh. Khẳng định anh ta đúng. Khẳng định anh ta là kẻ bị thiệt hại, nghĩa là bạn là thủ phạm, chứ còn ai nữa? Nhưng một lớp nghĩa nữa, thì là: Anh ấy đang muốn tặng cho bạn cảm giác nhục nhã.

Khi người đàn ông tự phong cho anh ta là chuyên gia về trinh tiết, để khẳng định, bạn đã chẳng phải là trinh nữ như bạn vẫn tưởng, thì điều ấy nghĩa là gì?

Nghĩa là, người con gái chẳng xứng đáng với anh ta? Tôi không hiểu vì sao lại có những người đàn ông cứ tự cho rằng, chỉ có gái trinh mới xứng đáng được ngủ với anh ta! Thế anh ta là ai? Quốc vương Ả rập trong Nghìn lẽ một đêm xưa, chuyên săn gái 13 tuổi? Hay là một tay đế vương ở Afghanistan, nơi mà gái mất trinh sẽ bị giết, còn gái dám từ hôn sẽ bị chặt đầu? Hay anh ta là triệu phú đô-la và tài tử Hollywood có quyền lựa người yêu giữa triệu cô gái trẻ hâm mộ xin chết? Hay sự thật anh chỉ là một người thanh niên bình thường, càu nhàu khi đổ xăng bị nhập nhèm vài nghìn, sáng vẫn lười đánh răng, bên trong quần dài áo sơ mi lại là một bộ lót ngả màu?

Vì sao anh ta cho rằng chỉ gái trinh thì mới xứng đáng với anh ta và tình yêu của anh ta? Vậy tại sao ngay trong lần đầu tiên gặp bạn, cưa bạn, hò hẹn với bạn, anh ta không đặt yêu cầu đó lên đầu tiên, không nói luôn là, tôi chỉ hẹn hò với gái trinh? Để cả hai đỡ rách việc và đỡ mất thời gian?

Vì, nếu anh ta nói thế, anh ta chẳng bao giờ đưa được bạn lên giường. Kể cả gái trinh thực sự, khi nghe một người con trai nói đang đi tìm gái trinh, chỉ gái trinh mới yêu, tôi tin cô gái trinh đó cũng không ngu dại gì mà đâm đầu vào mối ấy!

Nên anh ta không nói thế. Nhưng nếu đã không sòng phẳng và rõ ràng ngay từ đầu như thế, thì sau khi sự đã rồi, người con trai, à không, khi đó đã thành người đàn ông thành thục sex, nói thế với bạn để làm gì? Ngoài mục đích rũ bỏ trách nhiệm và cảm giác cần có trách nhiệm trước hành vi sex của bản thân mình?

Nhất là, cho dù không nói ngay từ đầu, nhưng trước khi cùng nhau, hai người đã có biết bao nhiêu thời gian để tâm sự? Tình yêu đâu phải là mối quan hệ “tình một đêm” mà thời gian từ quen đến lột đồ chỉ tính bằng giờ, không lúc nào kịp nói về nỗi băn khoăn trinh tiết của chàng?

Cô gái ở đầu bài viết thậm chí, sau đám ăn hỏi, vẫn bị chàng trai viện cớ “không còn trinh” để thóa mạ và rũ áo ra đi. Khi ấy, bao nhiêu tình yêu và tình nghĩa, tự trọng, thể diện đều ở đằng sau hết, đều không quan trọng bằng một… cú thúc nửa người dưới có cảm giác lạ của chàng!

Bạn có biết tôi đã khuyên cô ấy điều gì không?

Tôi nói rằng, em hãy dắt tay anh ta mang về trả lại cho mẹ anh dạy dỗ! Với một người con trai như thế, anh ta đang kiếm cớ để được ngủ với bạn miễn phí, vừa được mắng nhiếc bạn và khinh bỉ bạn nữa. Và bởi đang kiếm cớ, nên cớ nào họ cũng kiếm được. Chẳng vịn lẽ này thì vin cảm giác khác, miễn sao nói xong thì anh ta đạt được mục đích, là… dông thẳng!

Còn những người con trai đàng hoàng và có tự trọng, và yêu bạn, tôi tin rằng họ sẽ trân trọng tất cả những gì bạn có và những gì bạn dành cho họ. Họ sẽ không bao giờ đòi hỏi thứ bạn không có, hoặc thứ bản thân họ cũng không hề có!

Tôi không cổ vũ bạn coi thường trinh tiết, tôi càng không cổ vũ bạn coi thường đàn ông. Tôi chỉ muốn nói rằng, bạn hãy yêu lấy bản thân mình trước khi nghĩ đến tất cả những giá trị khác trên đời, bởi vì bạn xứng đáng với hạnh phúc. Và, đừng để màng trinh bắt cóc hạnh phúc của bạn, bằng cách, đừng giành bản thân bạn làm món quà từ thiện cho người đàn ông nào.

Tôi từng trải qua cảm giác ấy. Sau mười mấy năm nhìn lại, tôi hiểu rằng, có một thứ đã giúp tôi hạnh phúc. Đó không phải chỉ vì người đàn ông của “lần đầu tiên” sau này đã trở thành chồng tôi, mà là:

Sau lần đầu tiên ấy, tôi đã không ruồng rẫy bản thân! Không phó mặc bản thân mình cho số phận, không cho rằng mình mất đi giá trị. Càng không vì đã mất trinh mà quan hệ vô tội vạ với anh ấy, hoặc quan hệ bừa bãi với nhiều người khác nữa! Chỉ vì tôi không muốn trở thành một người phụ nữ mà chính bản thân tôi cũng ghét bỏ!

Có lẽ, nhận ra rằng phải yêu thương trân trọng lấy những gì của chính mình, là lý do khiến người con gái hoang mang năm xưa trong tôi trở thành người đàn bà thực sự. Chứ ta không trở thành đàn bà chỉ vì đã lên giường với đàn ông.