rong cái khắc nghiệt của thiên nhiên, hình ảnh người chiến sĩ Hải quân hiên ngang một tượng đài bất khuất nhưng cũng rất lãng mạn.
![]()

“Tổ quốc ơi! – Tiếng chúng tôi kêu lên mà mắt chúng tôi nhìn xuống – Bóng chúng tôi trùm khắp đảo Thuyền chài”. 35 năm đã trôi qua, bài thơ cũng là hơi thở của ngày hôm nay.Đồng đội tôi trên đảo Thuyền Chài
Lều bạt chung chiêng giữa nước, giữa trời
Đến một cái gai cũng không sống được
Sớm mở mắt gió lùa ngun ngút
Đêm trong lều như trôi trong mây…
Lều bạt chung chiêng giữa nước, giữa trời
Đến một cái gai cũng không sống được
Sớm mở mắt gió lùa ngun ngút
Đêm trong lều như trôi trong mây…
Những con chim kỳ quái thấy hơi người
Mừng rỡ quá, cánh bay như bão thổi
Chỉ tiếng cánh chim quanh lều nghe đã căng nhức óc
Sủi tăm dưới chân sàn, bóng mập lượn vòng quanh…
Đảo vẫn chìm trong màu nước lam xanh
Cái giọt máu thiêng dưới ngầu ngầu bọt sóng
Tổ quốc ơi!
Tiếng chúng tôi kêu lên mà mắt chúng tôi nhìn xuống
Bóng chúng tôi trùm khắp đảo Thuyền chài…
Đảo Thuyền Chài, 1978 – Trần Đăng Khoa
Theo DÂN TRÍ