Trăm lời anh nói ko bằng làn khói ….xe hơi.
Month: June 2013
Nếu em là một giấc mơ thì…
Nếu em là một giấc mơ thì …………………………
Em chẳng còn con gái nữa đâu anh
☂…Em chẳng còn con gái nữa đâu anh….
Chữ trinh nguyên chẳng kịp dành anh nữa
Người đến trước trao em bao thề hứa
Cướp mất rồi, em khờ dại còn tin
.
☂…Em chẳng còn là đứa con gái vẹn nguyên
Vẫn vui tươi, mộng mơ nhưng bình yên đã mất
Em sợ
Sợ một ngày sự thật
Chẳng giữ nổi anh, anh sẽ hận, sẽ cười.
.
☂…Em chẳng còn tự tin lúc bên người
Cái gia giáo, cái chữ trinh đè thân em trĩu nặng
Rồi một ngày biết em không trong trắng
Như anh vẫn chờ, anh có hết yêu em ?
..
☂…Em vẫn cầu, vẫn nguyện ước bao đêm
Vẫn sợ lo anh sẽ xa em mãi
Bởi con gái khi yêu luôn khờ dại
Anh có yêu nhiều để giữ chặt vòng tay?
.
.
.
/NGUYEN LINH/
Mối tình đầu của mình
Hồi lớp 10, mình với nó ngồi ở bờ sông và mình tỏ tình. Nó từ chối, mình phồng má trợn mắt lên vác xe đạp của nó lẳng vào bụi gai và hét “có yêu không”. Nó sợ quá khóc lên rồi gật đầu nói nhỏ “có, nhưng đừng cho ai biết nhé”…
Đấy, mối tình đầu như vậy đó.
Trái tim anh chỉ mở cửa một lần
Trái tim anh chỉ mở cửa một lần !
Đón em vào rồi khép lại ngàn năm..
Nhưng lần đó anh quên không đóng cửa..!
Em vào rồi con khác cũng vào theo !
Nhận được thư em lúc nhá nhem
Nhận được thư em lúc nhá nhem
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ
Anh ơi ngày mai nó lấy em…
Thơ tình cho người cũ
Viết tặng em, cô gái ngày xưa đang tán dở
Và viết cho 1 thời đói khổ đã qua…
Anh gồng mình trên con xe cuốc
Tới nhà em khi phố đã lên đèn
Con chó nhỏ nhăn răng cười tíu tít
Vẫy đuôi mừng khi bắt gặp người quen
Trên bậc cửa chình ình đôi khủng bố
Chiếc Dream mới đồ sộ làm sao
Qua khe cửa ngào ngạt mùi ba số
Gã đàn ông đang buông giọng ngọt ngào
Tiếng em cười, xem chừng đang thích thú
Nghe hắn kể về công việc, tiền lương
Chợt thấy gã sao như cây đại thụ
Còn anh như bụi cỏ mọc ven đường
Anh thẫn thờ đứng nhìn đôi khủng bố
Liếc xuống chân mình: 2 chiếc dép tổ ong
Rồi lại nhìn chiếc Dream đồ sộ
Nắm chặt yên xe, thấy buốt ở trong lòng
Anh lặng lẽ dắt xe quành ra ngõ
Tiếng cười em vẫn lanh lảnh ùa theo
Đành lủi thủi chuyện trò cùng xe cuốc
Thấy tủi thân, đau khổ 1 kiếp nghèo
Năm năm sau, anh cũng rời đại học
Cũng Dream, khủng bố, cũng ngồi cưa
Cũng gặp 1 chú sinh viên đi xe cuốc
Giống thật hệt mình ngày xưa…
Mùi cỏ cháy
Nhà sát nhà, em nhỏ tuổi hơn tôi,
Sớm tối đồ hàng, trốn tìm vang khắp xóm.
Tuổi thơ qua những chiều tôi chăn trâu, em cắt cỏ.
Củ khoai nướng sượng thơm mùi cỏ cháy,
Bóc vội chia nhau lem luốc cả nụ cười.
Đêm hẹn cuối bờ đê quen thuộc,
Đượm mùi cỏ cháy lẫn mùi sương,
Ánh trăng lồng, nước mắt em loang loáng.
Tôi nghẹn ngào ôm chặt mái tóc em.
Bao năm xa, nay có dịp trở về.
Đồng làng mùa gặt mảng vàng đan mảng xám.
Ngai ngái mùi cỏ cháy,
Nhớ mùi hương tóc ai…
Dừa ơi – Lê Anh Xuân
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?”
Nội nói: “Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh năm”
Hôm nay tôi trở về quê cũ
Hai mươi năm biết mấy nắng mưa
Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ
Trên thân dừa vết đạn xác xơ.
Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi
Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.
Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu
Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này
Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc
Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.
Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút
Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu
Những công sự còn thơm mùi đất
Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.
Vẫn như xưa vườn dừa quê nội
Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn
Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy
Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.
Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương.
Dừa bị thương dừa không cúi xuống
Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời
Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.
Lá dừa xanh long lanh ánh nắng
Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang
Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.
Đất quê hương nát bầm vết đạn
Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi
Ôi có phải dừa hút bao cay đắng
Để trổ ra những trái ngọt cho đời.
Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc
Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao
Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt
Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu.
Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.
1.1966
Cây Dừa
Bài thơ Cây dừa
28/12/2010 00:27 | 5,891 lượt xem
Cây Dừa
Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu
Dang tay đón gió gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa đàn lợn con nằm trên cao
Đêm hè hoa nở cùng sao
Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh
Ai mang nước ngọt nước lành
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơ.
(Trần Đăng Khoa)